Friday, August 21, 2009

Trộm vần thơ Nguyễn Bính


Nhà nàng xa lắm nhà tôi
cách sông, cách biển, bao đồi núi cao
Sông Mây một bến ra vào
ngày ngày nàng vẫn đón chào thi nhân
Mấy hôm nay thấy bần thần
lòng tôi có nổi bâng khuâng thế nào !
Trưa nồng gió nhẹ nao nao
tui vừa một giấc chiêm bao thấy nàng
Người đâu trông thật vỏ vàng
nét hoa tiều tụy sắc tàn phai hương
Lòng tui xót một niềm thương
nhớ người thiếu phụ vẫn thường họa thơ
Mong rằng tui chỉ nằm mơ
nhưng lòng tui vẫn cứ chờ nghe tin ...
(phải chăng nàng bịnh liệt giường ?)